Về bản dịch:
Các thông tin trong hướng dẫn được biên dịch hoàn toàn bởi Saigon Children’s Charity với sự cho phép của National Autistic Society (Hiệp hội Tự kỷ Quốc gia – NAS). NAS không tham gia vào quá trình dịch thuật.
Bản dịch được hoàn thành vào ngày 01/11/2022 với mục đích phi lợi nhuận và có thể được truy cập miễn phí.
Vì hướng dẫn được viết cho bối cảnh Vương quốc Anh nên một số thông tin có thể không phù hợp đối với Việt Nam.
QUY TRÌNH NỘI BỘ VỀ BẢO VỆ TRẺ EM
Intro: Khi đối diện với các nguy cơ ảnh hưởng tới trẻ em và gia đình trẻ, thì người chịu trách nhiệm bảo vệ cần phải tuân theo quy trì nào để báo cáo? Quy trình đó gồm có mấy bước và thực hiện như thế nào? Bài viết dưới đây sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về quy trình này.
Việc chăm sóc và các tổ chức cung cấp các dịch vụ cho thanh thiếu niên và gia đình của họ phải có các quy trình đúng với sự sắp xếp của chính quyền địa phương và ba Đối tác Bảo vệ (trước đây được gọi là Ban Bảo vệ Trẻ em Địa phương).
Tất cả các nhà chuyên môn tuyến đầu làm việc với những người trẻ phải đảm bảo rằng họ biết và làm theo các quy trình này và hiểu khi nào và cách thức liên hệ với người chịu trách nhiệm bảo vệ.
Nên liên hệ với người chịu trách nhiệm bảo vệ nếu có bất kỳ mối lo lắng nào liên quan đến một người trẻ hoặc hành vi liên quan của đồng nghiệp hoặc nhà chuyên môn.
Người chịu trách nhiệm bảo vệ thường có trách nhiệm liên hệ dịch vụ bảo trợ xã hội. Nhiều chính quyền địa phương và/hoặc ba Đối tác Bảo vệ (trước đây được gọi là Ban Bảo vệ Trẻ em Địa phương) đào tạo cho nhân viên chịu trách nhiệm bảo vệ về cách liên hệ, khi nào và làm thế nào để nêu lên mối lo lắng với cha mẹ và người chăm sóc cũng như các quy trình đánh giá tại địa phương.
Để biết thêm thông tin, hãy truy cập:
www.gov.uk/government/publications/keeping-children-safe-in-education–2
Làm việc với người chăm sóc cha mẹ (parent carers) và gia đình
Working Together to Safeguard Children | Cùng nhau bảo vệ trẻ em (2018) nêu rõ: “Cung cấp sự giúp đỡ sớm sẽ hiệu quả hơn trong việc thúc đẩy bình an của trẻ em hơn là phản ứng sau khi sự đã rồi. Trợ giúp sớm có nghĩa là cung cấp hỗ trợ ngay khi có vấn đề.”
Ba Đối tác Bảo vệ (trước đây được gọi là Ban Bảo vệ Trẻ em Địa phương) được yêu cầu xuất bản văn bản hướng dẫn đưa ra các tiêu chí hành động theo cách minh bạch, dễ tiếp cận và dễ hiểu.
Các nhà chuyên môn làm việc với những người trẻ có trách nhiệm xác định những vấn đề mới xuất hiện và những nhu cầu tiềm ẩn chưa được đáp ứng ở những người trẻ và/hoặc gia đình, đặc biệt ở người trẻ khuyết tật hoặc có nhu cầu giáo dục đặc biệt. Trong nhiều trường hợp, những người chăm sóc cha mẹ hiểu rõ con họ hơn bất kỳ ai, vì vậy cần thảo luận với họ về những thay đổi trong hành vi, các vấn đề sức khỏe hoặc các tín hiệu ban đầu về khả năng bị ngược đãi hoặc bỏ bê, bỏ mặc. Khi mối lo lắng hoặc kết quả từ quan sát cho thấy cần đánh giá trợ giúp sớm, các nhà chuyên môn liên quan đến người trẻ nên hợp tác với gia đình để xác định những gì có thể giúp được những nhu cầu của người trẻ tự kỷ. Sự đồng thuận và tham gia của người trẻ và của những người chăm sóc cha mẹ là trọng tâm để đạt được hiệu quả trong đánh giá trợ giúp sớm. Khi có những lo ngại nghiêm trọng hoặc đã chứng kiến việc xâm hại, người chịu trách nhiệm bảo vệ nên liên hệ trực tiếp với các dịch vụ bảo trợ xã hội ngay lập tức, theo các quy trình bảo vệ trẻ em địa phương.
Điều thiết yếu đối với tất cả các nhà chuyên môn là phải lập và lưu giữ hồ sơ đầy đủ trong quá trình tiến hành. Những người chăm sóc cha mẹ của trẻ tự kỷ thường trải qua căng thẳng ở mức độ cao và cần biết rằng chính cha mẹ cũng có thể tự kỷ, cả có chẩn đoán lẫn chưa có chẩn đoán. Cần lưu ý đến việc sử dụng biệt ngữ, châm biếm và nhận thức rằng họ thường hiểu rất sát nghĩa đen, và trong trường hợp người chăm sóc cha mẹ tiết lộ rằng họ tự kỷ thì điều này không bao giờ được sử dụng để chống lại họ. Một số người chăm sóc cha mẹ trên phổ tự kỷ hoặc có những khuyết tật khác có thể miễn cưỡng làm việc với các nhà chuyên môn vì trải nghiệm trong quá khứ, hoặc chính họ có thể đã bị ngược đãi.
Các cuộc thảo luận nên được tổ chức cẩn thận bởi người chịu trách nhiệm bảo vệ, với một chương trình làm việc rõ ràng và có sự hỗ trợ giao tiếp. Những điều này cần được xử lý một cách tế nhị. Điều quan trọng là những người chăm sóc cha mẹ không cảm thấy rằng họ đã bị đánh giá, rằng họ đã được lắng nghe và sự đáp ứng đối với bất kỳ nhu cầu đã được nhận diện nào cũng sẽ được thực hiện.
Việc tổ chức buổi họp ở một nơi quen thuộc và thoải mái, chia sẻ những ghi chú bằng văn bản rõ ràng với gia đình, cũng như bất kỳ kế hoạch chăm sóc nào đã được thống nhất có thể sẽ hữu ích. Bỏ lỡ các buổi hẹn y tế và chăm sóc là một dấu hiệu được biết đến cho việc bỏ bê, bỏ mặc nhưng cũng có thể do nhầm lẫn hoặc khó khăn trong việc hiểu các sự kiện. Khi sắp xếp ngày và giờ của các cuộc họp, bạn nên viết những điều này ra giấy. Ví dụ: nếu bạn nói “hẹn gặp bạn vào thứ tư tuần sau” vào thứ hai, cha mẹ tự kỷ có thể đến vào thứ tư tuần này, mặc dù lẽ ra là phải đến vào tuần tiếp theo. Khi đưa ra thời gian của cuộc hẹn, hãy ghi rõ sáng hoặc chiều hoặc sử dụng đồng hồ 24 giờ.
Liên hệ dịch vụ bảo trợ xã hội trẻ em
Người chịu trách nhiệm bảo vệ phải đảm bảo rằng tất cả những nhà thực hành tuyến đầu mà họ làm việc cùng đều biết khi nào và bằng cách nào có thể liên hệ với họ, cũng như sắp xếp tổ chức để ghi lại và báo cáo các mối lo lắng. Tài liệu ngưỡng hành động của ba Đối tác bảo vệ” (trước đây được gọi là Ban bảo vệ trẻ em địa phương) nên được sử dụng để cung cấp thông tin và hướng dẫn về mức độ đã được thiết lập sẵn, trong đó nêu rõ yếu tố nào tạo thành “nguy cơ gây tổn thương đáng kể” và những bước cần thực hiện nếu mối lo ngại nổi lên không đạt ngưỡng đánh giá đa cơ quan.
Khi liên hệ dịch vụ bảo trợ xã hội cho một trẻ tự kỷ, điều cần thiết là người chịu trách nhiệm bảo vệ phải đề cập đến tình trạng khuyết tật của họ. Điều này nên bao gồm thông tin về bất kỳ vấn đề nào có thể ảnh hưởng đến khả năng giữ an toàn cho bản thân của trẻ, mức độ mà tự kỷ có thể làm tăng đặc điểm dễ bị tổn thương của họ và bất kỳ vấn đề giao tiếp nào có thể ảnh hưởng đến việc đánh giá. Bao gồm chi tiết về nhu cầu giác quan và giao tiếp, cũng như bất kỳ yếu tố gây cơn bùng nổ và chiến lược hoà hoãn cơn bùng nổ của trẻ.
Nếu người chịu trách nhiệm bảo vệ không đồng ý với quyết định được đưa ra về việc gửi trẻ đến bảo trợ xã hội (ví dụ: tình huống bị xem là chưa đạt ngưỡng gây hại đáng kể), họ nên tuân theo quy trình về nêu ý kiến bất đồng chuyên môn được công bố trên ba Đối tác bảo vệ “(đã biết trước đây như trang web của Ban Bảo vệ Trẻ em Địa phương).
Hãy nhớ rằng: khi có lo ngại về sự an toàn hoặc bình an của một người trẻ, không nên trì hoãn việc liên hệ các dịch vụ bảo trợ xã hội chỉ vì không có người chịu trách nhiệm bảo vệ. Người chịu trách nhiệm bảo vệ phải đảm bảo rằng tất cả các nhà chuyên môn khác biết họ có thể liên hệ với ai khi họ vắng mặt. |
Phương pháp tiếp cận lấy trẻ em làm trung tâm để đánh giá đa cơ quan
“Mọi đánh giá phải xoay quanh trẻ cũng như gia đình. Trẻ em nên được đánh giá một mình nếu có thể ở bất cứ nơi nào và bảo trợ xã hội có nhiệm vụ xác định rõ mong muốn và cảm xúc của trẻ “(Cùng nhau bảo vệ trẻ em, 2018).
Quan điểm và nhu cầu của một người trẻ là điều khiến cho các quá trình bảo vệ đạt được thành công. Những điều này phải được xem xét cân bằng với nhu cầu và mong muốn của người lớn. Phương pháp lấy trẻ làm trung tâm nên đảm bảo rằng các nhà chuyên môn bảo vệ có thể nhìn thấy và nói chuyện với trẻ; để dành không gian cho “tiếng nói của trẻ”, lắng nghe những gì trẻ nói, nghiêm túc nhìn nhận quan điểm của trẻ và cho trẻ tham gia vào việc xác định sự hỗ trợ mà trẻ có thể cần.
Các nhà chuyên môn bảo vệ trẻ em thực hiện đánh giá một người trẻ tự kỷ có thể cảm thấy lo lắng về cách giao tiếp hiệu quả, đặc biệt nếu như một người trẻ bị hạn chế hoặc không giao tiếp bằng lời nói hoặc sử dụng các phương tiện hỗ trợ giao tiếp. Trong một số trường hợp, cách tốt nhất cho đánh giá viên là tìm kiếm thêm lời khuyên và hướng dẫn từ các nhà chuyên môn có kinh nghiệm hơn – lý tưởng nhất là người hiểu rõ người trẻ và phương pháp hoặc phong cách giao tiếp ưa thích của họ. Trong một số trường hợp, có thể sử dụng một bên trung gian. Điều quan trọng là phải giải quyết cách thức một người trẻ có thể tham gia vào các thủ tục tố tụng, và liệu họ có thích hợp để tham dự các cuộc họp nhiều cơ quan hay không.
Ví dụ về các quy trình nội bộ khi có lo ngại về trẻ em.